XtGem Forum catalog
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

 Kính Vạn Hoa: Những Con Gấu Bông


Phan_5

Ðang nói, Quý ròm bỗng ngưng bặt.

Tiểu Long ngạc nhiên quay sang, thấy bạn mình đang há hốc miệng nhình sững vào một căn nhà bên đường.

– Cái gì thế ? – Tiểu Long không kềm được thắc mắc.

– Mày có nhìn thấy gì không ?

Quý ròm hỏi lại, mắt vẫn không rời căn nhà. Lúc này nó đã đứng hẳn lại.

– Thấy ! – Tiểu Long đáp – Thấy căn nhà !

– Thấy căn nhà thì nói làm gì ! – Quý ròm hừ mũi – Mày có thấy cái gì chung quanh căn nhà không ?

Tiểu Long chớp mắt :

– Chung quanh căn nhà là cái hàng rào !

Quý ròm điên tiết :

– Thế bên trong hàng rào là cái gì ?

Tiểu Long ngập ngừng :

– Thì bên trong hàng rào là cái… căn nhà !

– Trời ơi là trời ! – Quý ròm ôm đầu la lớn – Bộ mắt mày đui rồi hay sao ! Chẳng lẽ giữa căn nhà và cái hàng rào không trồng cây gì hết sao ?

Ðược Quý ròm mớm ý một cách cụ thể, Tiểu Long vỡ lẽ :

– À, cây xoài !

Quý ròm lườm bạn :

– Vậy mà không biết !

– Nhưng cây xoài sao ? – Tiểu Long hỏi lại, vẫn không hiểu tại sao bạn mình bỗng dưng lại quan tâm đến cây xoài một cách đột ngột thế.

Quý ròm không trả lời thẳng mà chỉ tay lên trời :

– Mày có thấy mấy nhánh xoài chìa ra ngoài hàng rào kia không ?

Tiểu Long ngước mặt lên :

– Thấy.

Quý ròm liếm môi :

– Mình phải “triệt hạ” chúng !

Tiểu Long thu nắm tay quẹt mũi :

– Triệt hạ cách sao ?

– Mày ném cho chúng rơi xuống ! – Quý ròm huơ tay, phán.

– Tao đâu có biết ném xoài !

Tiểu Long kêu lên chưng hửng. Nó không hiểu tại sao hôm trước nhỏ Oanh kêu nó ném xoài, hôm nay Quý ròm cũng kêu nó ném xoài. Trái xoài nằm tít trên cao dễ gì ném trúng ! Nhưng với Quý ròm, nó không biết viện cớ gì để thoái thác. Nó không thể đem lý do ” cái cuống dính vào thân cây” để đánh lừa Quý ròm như đã từng gạt nhỏ Oanh được.

Thấy Tiểu Long lộ vẻ do dự, Quý ròm hắng giọng :

– Mày cứ ném đại đi, việc gì phải phân vân ! Thay vì ném vào vòng tròn trên tường thì bây giờ mày ném xoài ! Ðó cũng là một cách luyện tập vậy !

Quý ròm thuyết một hồi, Tiểu Long cảm thấy bùi tai, đầu cứ gật gà gật gù. Quý ròm liền ranh mãnh bồi thêm :

– Nếu mày ném trúng được mấy trái xoài nằm tuốt trên cao kia thì những chồng lon ở Ðầm Sen sẽ chẳng là “cái đinh gỉ” gì sất ! Và coi như con gấu bông đã nằm… ngáy khò khò trong túi mày !

Cú đòn cuối cùng của Quý ròm đã đánh trúng ngay “yếu huyệt” của Tiểu Long.

Tiểu Long moi quả bóng nỉ trong túi ra, bóp bóp trong tay. Nó nhìn lên tán xoài trên đầu, giọng ngần ngừ :

– Nhỡ tao ném hụt, quả bóng bay tuốt vào bên trong hàng rào thì bỏ xừ !

– Không sao đâu ! – Quý ròm trấn an – Mày đứng sát hàng rào mà ném ! Như vậy quả bóng sẽ bay ra đường !

Tiểu Long làm y theo lời mách nước của bạn. Nó bước lại sát hàng rào. Rồi nheo mắt nhìn lên mục tiêu, nó dạng chân lấy thế và vung tay ném.

Cú ném của Tiểu Long cực mạnh. Quả bóng lao vút đi như một hòn đạn, xuyên qua tàng cây khiến lá rụng rào rào, cuối cùng bắn thẳng lên không và rơi xuống tuốt đằng xa. Trái xoài trên kia vẫn chẳng suy suyển gì. Nó im lìm nhìn xuống, ngạo nghễ thách thức.

– Chỉ trượt một tí tẹo thôi ! – Trước khi chạy đi nhặt bóng, Quý ròm lên tiếng động viên bạn – Mày ngắm kỹ một chút nữa, thế nào cũng trúng !

Tiểu Long “ngắm kỹ một chút nữa”. Và đúng như Quý ròm tiên đoán, lần này cú ném của nó hoàn toàn chuẩn đích. Trái xoài bị quả bóng đập mạnh, nẩy lên một cái và rớt thẳng xuống… hai bàn tay hứng sẵn ở phía dưới của Quý ròm.

– Còn một trái nữa ! – Quý ròm hất đầu.

– Ðâu ?

– Tít trên cao kia kìa !

Tiểu Long đảo mắt sục sạo một hồi mới thấy trái xoài Quý ròm nói. Nó nhăn nhó :

– Cao quá !

– Cao mới ném chứ nếu thấp thì thò tay ra hái chứ cần quái gì mày !

Ðòn khích tướng của Quý ròm làm Tiểu Long nóng mặt. Nó nuốt nước bọt :

– Mày chạy nhặt quả bóng đem đây !

Lần này, vì mục tiêu ở khá xa, Tiểu Long phải nín thở, vận hết thần lực vào cánh tay.

Không hiểu do tài nghệ hay do may mắn, trái xoài nằm tít trên ngọn kia rớt ngay từ cú ném đầu tiên của Tiểu Long.

Cú ném ghê hồn đến mức sau khi “choảng” rụng trái xoài chín , quả bóng còn bật văng ngang, va phải một trái xoài xanh khiến trái này gãy cuống rơi theo.

– Bỏ xừ rồi ! Biết chụp trái nào bây giờ ! – Quý ròm vừa nhảy loi choi vừa hét toáng.

– Ðể tao một trái !

Tiểu Long cũng hét lên theo và nhảy bổ lại, bụng sung sướng không để đâu cho hết về thành tích bất hủ của mình.

Nhưng ở đời, bên cạnh cái may cũng kè kè theo cái rủi.

Trong cơn cao hứng, Quý ròm và Tiểu Long quên béng mất cảnh giác. Vì vậy, tiếng hò hét ỏm tỏi của chúng đã gây nên tai họa.

Mỗi đứa vừa chụp được một trái xoài, chưa kịp mở miệng nói với nhau một tiếng nào thì một con chó to đùng, tướng mạo dữ tợn đã phóng ra sát bờ rào, sủa gâu gâu.

Theo sau là một con nhóc khoảng mười tuổi. Chưa ra tới nơi nó đã ngoác mồm la lớn :

– Có người bắn trộm xoài ! Có người bắn trộm xoài !

Không đợi con nhỏ kia la đến lần thứ hai, Tiểu Long và Quý ròm đã co giò chạy biến.

Chạy một thôi một hồi, không thấy ai đuổi theo, cả hai mới dám đứng lại thở.

Quý ròm áp tay lên ngực, hổn hển :

– Xíu nữa tiêu đời !

Tiểu Long nhe răng cười :

– Béc – giê Ðức mày còn đá gãy cổ, sá gì con chó này !

Biết Tiểu Long cà khịa câu chuyện ba hoa của mình hôm trước nhưng Quý ròm vẫn tỉnh bơ :

– Thế võ của tao chỉ chuyên dùng để đối phó với chó béc – giê thôi, còn với chó ta thì tao chưa kịp nghĩ ra !

– Thế chừng nào… – Ðang định chọc quê Quý ròm thêm vài câu, chợt nhớ tới một chuyện, Tiểu Long liền kêu lên – Bỏ xừ rồi ! Quả bóng đâu ?

– Quả bóng hả ? – Quý ròm gãi đầu, lúng túng – Quả bóng vẫn ở… đằng kia !

– Trời đất !

Than trời một tiếng, Tiểu Long vội vã quay mình chạy trở lại đường cũ. Quý ròm cũng hối hả chạy theo.

Cả hai vừa chạy vừa dòm dáo dác, sợ bị “phục kích”. Nhưng chẳng còn ai ở đó nữa. Sau khi hù Tiểu Long và Quý ròm chạy tóe khói, con nhỏ kia chắc đã bỏ vào nhà dọn cơm phụ mẹ nó, cả con chó dữ tợn nọ cũng biến mất.

Tiểu Long thở phào một hơi và quét mắt khắp mặt đường. Chỉ trong thoáng chốc, nó đã tìm thấy quả bóng thân thương đang nằm ngơ ngác bên vệ đường, với vẻ im lìm đầy giận dỗi.

Tiểu Long một mình quay trở lại Ðầm Sen.

Nó không rủ Quý ròm lẫn nhỏ Hạnh.

Thoạt tiên nó định rủ Quý ròm, nhưng đến phút chót nó đâm ngần ngừ và cuối cùng nó gạt bỏ ý định đó.

Không hiểu sao Tiểu Long vẫn không cảm thấy chắc thắng trong lần ra đi này, mặc dù tài nghệ của nó ngày càng tăng tiến.

Sau lần ném xoài ngẫu hứng kia, Tiểu Long nhận thấy mình đã tiến rất gần đến mục tiêu. Nó tin rằng với độ chuẩn xác của những cú ném hiện nay, việc đánh đổ năm chồng lon liên tiếp không còn là việc ngoài tầm tay của nó nữa.

Tuy vậy, Tiểu Long vẫn cảm thấy lo lắng không đâu. Tâm trạng của nó lúc này cũng hệt như tâm trạng của một thí sinh chuẩn bị đi thi, bài vở đã ôn luyện kỹ càng nhưng nỗi phập phồng vẫn không hề giảm bớt.

Chính vì vậy mà nó không rủ Quý ròm, mặc dù Quý ròm là đứa ngày nào cũng nôn nóng giục giã nó quay lại chỗ gian hàng trò chơi. Nó sợ nhỡ nó không thắng nổi, Quý ròm sẽ thất vọng. Mà nó thì không muốn làm bạn bè thất vọng.

Người đàn ông râu rậm đón tiếp Tiểu Long với nụ cười tươi :

– Cháu lại đến ném lon đấy à ?

– Dạ.

– Thế hai bạn vẫn cùng đi với cháu đâu ?

Tiểu Long khụt khịt mũi :

– Dạ, các bạn ấy bận… đi học thêm.

Người đàn ông không quan tâm đến Quý ròm và nhỏ Hạnh nhiều. Ông chỉ hỏi thăm qua loa rồi vội vã quay lại đề tài chính :

– Cháu vẫn ném bằng quả bóng nỉ chứ ?

– Vâng ạ ! Cháu có đem theo đây !

Vừa nói Tiểu Long vừa lấy quả bóng trong túi ra.

Người đàn ông nheo mắt nhìn quả bóng trên tay Tiểu Long, gật gù nói :

– Hay lắm ! Thế ta vẫn theo những giao ước cũ đấy nhé ?

Tiểu Long chớp mắt :

– Là sao ạ ?

Người đàn ông xoa chòm râu rậm :

– Nghĩa là vẫn cứ một nghìn đồng một quả. Và phải ném trúng năm lần liên tiếp mới gọi là thắng !

– Cái đó thì cháu biết rồi ạ !

Tiểu Long điềm nhiên đáp. Và nó lấy ra tờ bạc năm ngàn đặt lên thanh gỗ rộng bản trước mặt, giọng cả quyết :

– Cháu xin bắt đầu ạ !

Người đàn ông cho tiền vào ngăn kéo, giọng vui vẻ :

– Ðược rồi ! Cháu ném đi !

Tiểu Long lùi ra sau một bước, nheo mắt ngắm nghía chồng lon, vẻ xúc động. Nó phải bóp bóp quả bóng trong tay để trấn tĩnh. So với những vòng tròn ở nhà, những chồng lon ở đây trông lớn hơn vì vậy có vẻ dễ ném trúng hơn nhiều. Nhưng đó thực ra chỉ là sự đánh lừa của cảm giác. Kinh nghiệm đã cho Tiểu Long biết muốn đánh đổ cả chồng lon chỉ có cách duy nhất là ném trúng vào điểm tiếp giáp của ba chiếc lon đang chồng lên nhau kia. Mà điều đó thì cực khó, đòi hỏi sự chính xác đến từng mi-li-mét.

Nhưng một khi đã trở lại đây để bước vào cuộc thách đấu lần thứ hai này, Tiểu Long rất tự tin vào sức mình. Việc đánh đổ những chồng lon trước mặt kia đối với khả năng của nó bây giờ không còn là chuyện mò kim đáy biển. Ðiều quan trọng là phải bình tĩnh, hết sức bình tĩnh và đừng nghĩ ngợi vẩn vơ.

Tiểu Long cố trấn áp sự hồi hộp bằng cách hít thở thật sâu và thật chậm rãi, thậm chí nó còn khẽ lúc lắc đầu để cố làm “rơi” ra những “ý nghĩ vẩn vơ” nào đó vô tình còn sót lại.

Bên trong gian hàng, người đàn ông râu rậm nhìn Tiểu Long một cách tò mò. Ông không rõ cậu bé này có thực là “đối thủ” đáng gờm nhất của ông từ ngày ông mở gian hàng trò chơi này hay không. Nhưng bằng trực giác, ông nhận ra đây là một tay khó đối phó. Vẻ mặt lầm lì, cương nghị của cậu ta hoàn toàn thích hợp với một tay xạ thủ. Chỉ một điểm yếu duy nhất là cậu ta có vẻ dễ xúc động bất chợt, nếu có một tác động nào đó từ bên ngoài. Nhưng dù sao ông cũng không tin cậu ta sẽ chiến thắng. Ném đổ năm chồng lon liên tiếp là điều không phải ai cũng có thể làm được, dù ném bằng bất cứ vật gì. Mà quả thực ông cũng chưa thấy một chuyện như thế xảy ra bao giờ.

Sự ngờ vực của người chủ gian hàng trò chơi được Tiểu Long giải đáp ngay sau đó.

Cú ném đầu tiên của nó bắn tung ba cái lon xuống đất trong chớp mắt và cũng như lần trước, quả bóng lao thẳng vào bức vách phía sau với một tốc độ kinh hoàng và mắc kẹt luôn giữa những nan tre.

Lần này người đàn ông không rầy nó về chuyện làm thủng vách. Ông chỉ xuýt xoa :

– Cháu ném ghê thật !

Rồi gỡ quả bóng chậm rãi trả lại cho Tiểu Long.

Cú ném đầu tiên trúng đích khiến Tiểu Long lên tinh thần.

Cú ném thứ hai mạnh và chuẩn xác không thua gì cú ném thứ nhất. Một lần nữa, ba chiếc lon bị bắn tung lên không như ăn phải tạc đạn. Và quả bóng, như không thể khác, tiếp tục lao tới trước và xoi thêm trên bức vách một lỗ thủng thứ hai.

Lần này người đàn ông đưa trả quả bóng cho Tiểu Long với vẻ mặt ngẩn ngơ.

Nhưng Tiểu Long không nhìn thấy điều đó. Nó mãi dõi mắt quan sát chồng lon thứ ba. Bây giờ thì hầu như không điều gì có thể cản trở nó được nữa. Nó cảm thấy khá quen tay và việc bắn phá mục tiêu trở nên đơn giản.

Bây giờ mỗi khi nheo mắt lại, Tiểu Long lại thấy hiện lên ngay chính giữa chồng lon cái vòng tròn mà nó từng khắc lên thân chuối và từng vẽ lên bức tường đằng sau lớp học. Nó chỉ việc ném vào cái vòng tròn đó, như nó đã từng ném hàng ngàn lần trong những ngày qua.

Tiểu Long lại vung tay ném vào “vòng tròn”. Chồng lon đổ kềnh và bức vách lại thủng tới lỗ thứ ba.

Người đàn ông tái mặt, nói :

– Ráng lên ! Còn hai lần nữa !

Ông cổ vũ Tiểu Long mà giọng lại run run.

Tiểu Long vẫn chẳng phát hiện ra sự mâu thuẫn đó. Nó mím môi ném quả thứ tư.

Lon tiếp tục đổ và vách tiếp tục thủng.

Qua bốn lần ném, quả bóng trên tay Tiểu Long đều bay với một đường bay giống nhau, với một tốc độ mạnh và độ chính xác như nhau, hệt như từ một chiếc máy bắn ra chứ không phải do con người thực hiện.

Người đàn ông thốt nhiên rùng mình. Ông không thể tưởng tượng nổi cậu bé đang đứng trước mặt mình lại đạt tới một trình độ khó tin như vậy.

Trong một thoáng, người đàn ông cảm thấy mặt mình nóng lên. Một nỗi khó chịu lan khắp người ông, mặc dù ông không rõ tại sao mình khó chịu đến thế. Tự trong thâm tâm, việc mất con gấu bông không khiến ông quá tiếc rẻ. Ông đang sở hữu hàng chục con thú nhồi bông như thế.

Có lẽ quả bóng nỉ trong tay Tiểu Long làm ông tức tối. Ông nghĩ nếu ném bằng quả bóng nhựa của gian hàng, chưa chắc Tiểu Long đã đạt thành tích như vừa rồi. Ông cảm thấy hối hận về việc đồng ý cho Tiểu Long sử dụng quả bóng nỉ chết toi kia. Tất nhiên ném bằng quả bóng nỉ phải chịu giá đắt gấp năm lần so với ném bằng quả bóng nhựa. Chính ông đã nghĩ đến món lợi đó khi chấp nhận cho Tiểu Long trổ tài bằng quả bóng mang theo.

Nhưng bây giờ khi chứng kiến những cú ném kinh hồn của Tiểu Long, ông lại nhận thấy ông đang rơi vào cái bẫy do chính ông giăng ra. Và ý nghĩ đó làm ông bứt rứt và cáu kỉnh. Và ông nhất định không chịu thua cuộc một cách dễ dàng.

Tiểu Long không đọc được những toan tính trong đầu người chủ gian hàng trò chơi, vì vậy khi ông đưa trả quả bóng lại cho nó và vờ ra vẻ thân tình, hỏi :

– Cháu luyện tập cách nào mà ném tài thế ?

Tiểu Long không ngần ngại, đáp ngay :

– Cháu ném vào thân chuối.

– Chỉ ném vào thân chuối thôi à ?

– Cháu còn tập ném cả vào tường nữa !

Người đàn ông nhíu mày :

– Nhưng ném vào tường thì đâu có giống với ném lon ?

Tiểu Long vẫn thật thà :

– Cháu vẽ những vòng tròn lên tường rồi ném vào đó !

– À, ra vậy, hèn gì !

Người đàn ông gật gù, vẻ thỏa mãn.


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .